Cá tháng Tư của người ta là giả vờ chân thật để trêu chọc nhau, còn với anh, ngày này lại là lúc để dũng cảm thổ lộ những sự thật từ lâu đã tự mình cất giấu. Có thể em nghĩ anh nói dối, nhưng anh yêu em thật đấy, không phải đùa đâu!
Vì cho dù đã cố cất thật sâu, thì vẫn thật khó khăn để che giấu ánh mắt mình khi yêu một người khác. Những tia hạnh phúc lúc mong manh, khi dào dạt – em nhìn thấy rõ, đúng không?
Những xúc cảm trong anh ki cóp mãi rồi lớn dần lên, cái kén “đơn phương” chỉ chờ câu tỏ tình thốt ra rồi tới ngày phá bỏ. Chuyện yêu lúc đó không chỉ mình anh nữa, dù em có nói ra sao.
Yêu đơn phương là tự nguyện đau, là âm thầm nhớ, là đợi mong thấp thỏm và ấm ức ghen tuông. Anh không muốn tiếp tục hèn nhát yêu đương như một người lén lút. Hạnh phúc vốn chẳng ai đem cho mà phải tự mình giành lấy. Anh nói ra rồi đấy, em có đồng ý không?
Biết là yên lặng yêu thì em sẽ an yên, nhưng anh đã can đảm để mình được một lần ích kỷ. Yêu một mình, kỳ thực đã không còn vui như anh nghĩ. Chuyện hai người – có chắc sẽ vui hơn?
Dẫu vẫn biết có thể mình sẽ phải đánh đổi những hồn nhiên trước kia thành lạnh nhạt, ngượng ngùng. Có thể, chúng mình từ hai người quen sẽ hóa thành xa lạ. Rồi thay vì những hạnh phúc ngọt ngào sẽ là những ngày chếnh choáng thu mình trong lo sợ, vì đường yêu vốn dĩ đâu có nhiều bình yên?
Dẫu vẫn biết nếu im lặng chúng ta sẽ chẳng phải nghĩ suy, cứ giản đơn ở cạnh nhau như đã từng, vốn dĩ. Em và anh , chúng ta vẫn chưa thuộc về nhau – như những ngày trước. Mọi thứ, sẽ an lành và không bị xáo trộn lên.
Dẫu vẫn biết, không bắt đầu yêu thì sẽ không có chia ly. Nhưng nếu xúc cảm chỉ cất đi thì liệu cả hai có cơ hội để bước tiếp? Xem như anh cho mình một cơ hội để đánh cược, anh sẵn sàng chấp nhận chịu thua!
Em có thể lắc đầu nhưng đừng nghĩ rằng anh nói dối. Vì có ai dại dột đùa cợt với hạnh phúc của mình đâu em? Đôi lúc, tình yêu là trò chơi, nhưng vĩnh viễn không thể là sự bày trò giả dối. Anh yêu em thật đấy, không phải đùa đâu!

0 nhận xét:
Đăng nhận xét